Một Trưởng phòng Kinh doanh sắp được bổ nhiệm làm Giám đốc công ty, dưới quyền ông có 2 người đều đủ thâm niên và những cống hiến tương đương để có thể thay thế vị trí ông.
Trong khi mọi người còn đang xì xào bàn tán xem ai là người kế vị thì ông Trưởng phòng đã tự quyết định 1 người.
Vì là một lãnh đạo anh minh và tài ba nên ông luôn được sự tin tưởng và đồng thuận trong mọi quyết định của mình. Ngay cả người không được chọn cũng rất tôn trọng quyết định của vị ‘sếp’ đáng kính. Tuy nhiên, trong lòng còn chút chưa thông nên anh này mạnh dạn hỏi riêng ‘sếp’: “Em biết ‘sếp’ luôn có tầm nhìn cao hơn chúng em, nhưng trong trường hợp này xin ‘sếp’ vui lòng chỉ cho em lý do chọn người kế vị để em được học hỏi thêm và hoàn thiện bản thân hơn”.
Ông ‘sếp’ rất hài lòng với tinh thần cầu thị của nhân viên này và hẹn ngày mai cùng nhau dạo thuyền sang bờ sông bên kia chơi rồi nói chuyện.
Sáng hôm nay, 2 người cùng ngồi thuyền sang bờ bên kia chơi. Gần trưa, sang đến bờ, ông ‘sếp’ không lên mà ngồi lại thuyền, nói người nhân viên lên xem giùm hôm nay chợ có món gì đặc sắc không.
Anh nhân viên đi một hồi, quay lại hớn hở khoe “Em đi một vòng chợ, để ý mãi cũng tìm được món đặc sắc cho bác. Trên đó có quán gà nướng cơm lam mới nhìn và nghe mùi thôi là thấy nước miếng nhỏ tong tỏng rồi”.
Ông ‘sếp’ bình thản: “Được đấy. Vậy lên hỏi thử xem bao nhiêu 1 con”.
Anh nhân viên chạy lên bờ, lần này quay lại nhanh hơn vì đã biết sẵn đích đến. “Anh ạ, rẻ không ngờ luôn. Có 5$/con thôi”.
Ông ‘sếp’ vẫn bình thản: “Thế hỏi thêm xem mua một con gà có kèm khuyến mại nào không”.
Anh nhân viên bắt đầu thấy ‘nhột’, lặng lẽ quay lại hỏi tiếp và trở về báo cáo “Dạ. Em cố gắng trả giá mà họ nhất định không bớt một xu, cũng chẳng thêm khuyến mại gì. Thậm chí, trả lời em không mấy dễ chịu vì khách đang đông quá”.
Ông ‘sếp’ vỗ vai người nhân viên “Thôi. Vậy để mai anh em mình quay lại”.
Sáng hôm sau, vẫn hành trình như hôm trước nhưng có thêm người nhân viên được chọn kế vị Trưởng phòng Kinh doanh.
Gần trưa, sang đến bờ, vẫn ‘vở kịch’ cũ, ông ‘sếp’ không lên mà ngồi lại thuyền cùng anh bạn hôm qua, và nói người nhân viên kế vị lên xem giùm hôm nay chợ có món gì đặc sắc không.
Anh này lên bờ một hồi, quay lại “Em đi một vòng chợ, để ý mãi cũng tìm được món đặc sắc cho bác. Trên đó có quán gà nướng cơm lam mới nhìn và nghe mùi thôi là thấy nước miếng nhỏ tong tỏng rồi”. Anh ta tiếp: “Nhưng có một điều không ngờ là giá cả rất ok, có 5$/con, nếu nửa con thì 3$. Cơm lam thì 1$/3 ống. Nên em thấy 3 anh em mình chỉ cần ăn nửa con gà và 3 ống cơm, vừa ngon, vừa no lại tiết kiệm. Chưa hết, tầm này quán đang đông khách, em hỏi bà tạp hóa bên cạnh xem nên ăn tầm nào thì tốt. Bác ấy bảo giờ này đang tầm ‘cao điểm’ của quán, đa phần là khách du lịch tour. Sau 1 tiếng nữa hẵng quay lại, lúc đó quán vắng rồi, ngồi ăn thoáng đãng, yên tĩnh mà lại được phục vụ rất chu đáo, tặng thêm 2 lon bia cho mỗi hóa đơn 4$. Vậy em gợi ý mình nên đi dạo tham quan, đợi tầm 1 tiếng nữa ghé quán ăn là hợp lý”.
Ông ‘sếp’ gật gù, giơ ngón tay cái ra dấu hài lòng và đồng ý. Anh nhân viên lại tiếp: “Nhân tiện, sau khi dùng bữa tại đó, mình sẽ giới thiệu cho họ mua cái thẻ đặt hàng (order card) của công ty mình. Khi đứng quan sát, em thấy quán này chắc phải nổi tiếng và đồ ăn ngon nên mới đông khách vậy, nhưng khi khách gọi món và kêu tính tiền thì khá lộn xộn, bát nháo”.
Ông ‘sếp’ quay sang nhìn anh nhân viên kia, anh này mỉm cười, gật nhẹ đầu. Rồi 3 ‘thầy trò’ lên bờ bắt đầu thưởng ngoạn.
Có thể bạn quan tâm:
Khóa học yoga cơ bản cho người mới
Lớp tập yoga thường xuyên mỗi ngày