Sự sáng tạo được tạo ra bởi bộ óc, cảm xúc của con người. Chúng ta không thể sáng tạo bằng sự gượng ép hay nhào nặng ra từ những thứ đã có. Thay vào đó, khi thực sự bạn muốn tìm ra một ý tưởng sáng tạo nào đó, hãy thử bỏ công việc sang một bên, thử đi ra ngoài, trò chuyện với bạn bè, tới một góc phố nào đó để thưởng thức phong cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, đọc một cuốn sách nào đó thật hay, có khi sự sáng tạo sẽ bất chợt lóe lên trong đầu bạn thì sao.
Giới nghệ sĩ từng nói về việc những tác phẩm tuyệt vời nhất của họ, những sáng tạo thường đến từ những khó khăn của cuộc sống. Tiểu thuyết gia Richard Ford nói về chuyện anh tiếp tục đấu tranh với một thách thức thời thơ ấu cho tới tận hôm nay. Anh mắc chứng khó đọc nặng: “Tôi đọc học rất chậm, trải qua hết chương trình học mà chỉ đọc những thứ tối thiểu và tới bây giờ tôi không thể đọc thầm nhanh hơn đọc to là mấy. Nhưng việc mắc bệnh khó đọc đem lại nhiều lợi ích cho tôi. Cuối cùng tôi đã thích ứng bản thân với việc mình đọc chậm như thế nào, tôi bắt đầu từ từ trân trọng những đặc điểm ngôn ngữ và câu từ mà không chỉ là khía cạnh bề mặt. Trong lúc nhấn nhá từng từ ngữ, tôi bắt đầu cảm nhận những tính chất khác nhau của ngôn ngữ. Chính điều này đã giúp tôi viếc nên câu chữ.” Richard Ford đã đạt giải thưởng Pulitzer (là một giải thưởng của Mỹ, trao cho nhiều lĩnh vực, trong đó quan trọng hơn cả là về báo chí và văn học. Đặc biệt về báo chí, Pulitzer được xem như một trong những giải danh giá nhất).
Là thứ lâu đời nhất và thường xuyên nhất trong số trải nghiệm của con người. Để sáng tạo, chúng ta phải đứng trong khoảng không gian giữa điều chúng ta thấy trên thế giới và những điều chúng ta mong muốn, nhìn thẳng vào sự từ chối, tan vỡ, chiến tranh và vào cái chết. Đó là một không gian khó khăn để đứng bên trong.
Nhiếp ảnh gia Joel Meyerowitz, người bắt đầu sự nghiệp với hoạt động nhiếp ảnh đường phố, những bức ảnh có phong cảnh tuyệt vời. Khi chuyển đến NewYord, văn phòng của ông được đặt với góc nhìn thẳng đến Trung tâm thương mại thế giới, mỗi ngày ông điều chụp bức ảnh về tòa nhà này và thưởng thức nó. Ngày 11/9/2001 tòa nhà bị đánh xụp đúng lúc ông rời khỏi thành phố. Khi biết tin ông đã chạy một mạch tới hiện trường vụ sụp lỡ vào bàng hoàng nhận ra nét đẹp bấy lâu ông quan sát đã không còn nữa. Một thời gian sau, ông tiếp tục ngắm nhìn tòa nhà trong sự sụp đổ của nó, và nhận ra thiên nhiên và thời gian đang xóa mờ vết thương này. Chính nhờ sự tích cực, lạc quan vượt qua sự mất mác và đam mê nghệ thuật của mình mà ông đã sáng tạo ra hững bức ảnh vượt ngoài sự tưởng tượng đó.
Nguồn: TED
Khóa học yoga cơ bản cho người mới
Lớp tập yoga thường xuyên mỗi ngày